Các bạn nhỏ iu thương của Sóc nhí :)
Cuối cùng, sau 1 tháng thi đua chào mừng ngày nhà giáo Việt Nam, thì cuối cùng hôm nay ngày lễ này cũng đã đến rồi phải không nào các bạn? Sóc nhí và các bạn ở trường Tiểu học kẹo mút có một lễ meeting đầm ấm với các thầy giáo cô giáo trong tòan trường. Sóc nhí và Chó Bun được biểu diễn văn nghệ nhé. Chó Bun hát bài "Trở về trường xưa" còn Sóc nhí ngâm bài thơ "Cô giáo mẹ hiền", được các thầy cô khen lắm. Nên Sóc nhí đang rất vui. Chúng mình thi nhau tặng các thầy các cô những bó hoa tươi thắm, và cả những cái ôm rất chặt. Hôm nay, cô giáo dạy Toán của Sóc nhí đã khóc vì rất cảm động trước tình cảm của cả lớp giành cho cô. Chúng tớ, có làm tặng cô 1 chiếc thiếp rất đẹp, trong đó có khi tất cả lời chúc và cả những lời tâm sự giành cho người mẹ hiền thứ 2 của chúng tớ đấy! Và, cô giáo chủ nhiệm của bọn tớ đã hát tặng cả lớp một bài, lúc hát giọng cô đã rất nghẹn ngào. Bọn tớ cũng xúc động lắm.
Sóc nhí chợt nhớ đến một kỷ niệm rất thân thương giữa cô và mình. Đó là hôm Sóc nhí bị ốm nhưng vẫn cố đi học cho bằng được, đến lớp đang học Sóc nhí đã rất mệt và nằm luôn ra bàn. Thấy vậy, có đã bế ngay Sóc nhí vào phòng y tế, tận tụy chăm sóc, cho Sóc nhí ăn rồi uống thuốc hạ sốt, lúc tỉnh dậy Sóc nhí vẫn thấy cô ngồi bên, cô đúng là người mẹ hiền thứ 2 của Sóc nhí.
Sóc nhí tin chắc ngày 20-11 của các bạn cũng rất vui và cũng có rất nhiều kỉ niệm các bạn muốn chia sẻ với Sóc nhí đúng không? Vậy thì hãy để lại những comment là những sẻ chia của các bạn nhé, Sóc nhí sẵn sàng lắng nghe rồi! Ah, tí Sóc nhí quên mất, hôm nay, nhà trường cũng trao giải cuộc thi làm báo tường, lớp Sóc nhí còn bé nên chưa được giải gì vì các anh chị khối trên làm đẹp lắm. Sóc nhí có đọc được một số bài thơ rất hay, Sóc nhí viết lại cho các bạn cùng đọc nhé.
Bài thơ: CÔ GIÁO LỚP MỘT
Năm nay lên lớp một
Bé học cô giáo Hà
Về thỏ thẻ : Bố à
Cô giáo con hiền lắm
Mắt bố chợt thăm thẳm
Nhìn đến tận trời xa
Hồi bố lên lớp một
Cũng học cô giáo Hà
Rất dịu dàng thiết tha
Trong từng câu dạy dỗ
Cô như mẹ ở nhà
Học trò như con nhỏ
Ngày xưa cô dạy bố
Bây giờ cô dạy con
Ơi cô giáo lớp một
Như cô tiên còn mãi!
Bài thơ: KHÔNG ĐỀ
Cầm bút lên định viết một bài thơ
Chợt nhớ ra nay là ngày nhà giáo Chợt xấu hổ cho những lần cao ngạo Thì ra con cũng giống bấy nhiêu người.
Cầm bút lên điều đầu tiên con nghĩ Đâu là cha, là mẹ, là thầy… Chỉ là những cảm xúc vu vơ, tầm thường, nhỏ nhặt… Biết bao giờ con lớn được, Thầy ơi !
Con viết về thầy, lại “phấn trắng”,”bảng đen” Lại “kính mến”, lại “hy sinh thầm lặng”… Những con chữ đều đều xếp thẳng Sao lại quặn lên những giả dối đến gai người .
Đã rất chiều bến xe vắng quạnh hiu Chuyến xe cuối cùng bắt đầu lăn bánh Cửa sổ xe ù ù gió mạnh Con đường trôi về phía chẳng là nhà…
Mơ màng nghe tiếng cũ ê a Thầy gần lại thành bóng hình rất thực Có những điều vô cùng giản dị Sao mãi giờ con mới nhận ra.
(Sưu tầm)